Hôm nay tôi viết bài đầu tiên, mặc dù chuyện này đã ấp ủ từ lâu.

Vợ bảo tâm anh không bình an.

Mà đúng thật, tôi có nhiều câu hỏi lớn chưa được giải.

Mỗi ngày qua tôi vẫn băn khoăn “Mình nên làm gì?” Tôi thấy chưa học được gì qua chừng ấy năm làm việc. Tôi thấy mình chưa trưởng thành.

Và ở mỗi lần câu hỏi ấy xuất hiện, tôi thấy đầu óc mình rối mù. Quá nhiều quan điểm đan xen nhau, quá nhiều nỗi sợ xuất hiện.

Tôi gọi tình trạng của mình là “unclear minded”, mặc dù tôi đọc nhiều sách.

Hôm nay may mắn được đọc một tweet:

Mọi thứ đối với tôi như bừng tỉnh.

Anh Trần Việt Quân, nhà sáng lập trường Tuệ Đức Pathway vẫn luôn tặng học trò mình 3 chữ:

Văn – Tư – Tu

Thật ra đó là lời Phật dạy.
Học là tiếp thu và chuyến hoá kiến thức mới thành kỹ năng thông qua chiêm nghiệm và thực hành.

Tôi đọc nhiều, nhưng chưa bao giờ thật sự ngồi lại đúc kết và suy ngẫm về những điều đó. Chưa nói là ứng dụng vào cuộc sống.

Với bài viết này, tôi mở ra một chương mới cho chính mình. Tôi sẽ chiêm nghiệm nhiều hơn, viết nhiều hơn về những điều mình học, những việc mình làm. Tôi mong có thể chia sẽ kinh nghiệm với tất cả bạn bè, những người có nhiều băn khoăn giống tôi.

Tôi tin rằng tâm trí chúng ta ngày sẽ càng sáng hơn, từ hôm nay.

 

1 thought on “Bài viết đầu tiên!”

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top